NS Hoàng
Trọng (1922-1998) (Theo Wikipedia)
Hoàng Trọng
tên thật là Hoàng Trung
Trọng, sinh năm 1922 tại Hải
Dương. Hoàng Trọng bắt đầu học nhạc
từ năm 1933 qua người anh
trai là Hoàng Trung Quý. Từ năm 1937, Hoàng Trọng học nhạc tại
trường Thầy Dòng Saint Thomas Nam Định. Đến năm 1941, ông tiếp tục nghiên cứu âm
nhạc qua sách vở và học hàm thụ từ một trường ở Paris. Cũng thời gian ở Nam Định,
khoảng 1940 Hoàng Trọng
có mở một lớp dạy nhạc.
Năm 15
tuổi, Hoàng Trọng cùng các anh em trong gia đình
Hoàng Trung An, Hoàng Trung Vinh và một số bạn
bè như Đan Thọ, Đặng Thế
Phong, Bùi Công
Kỳ... lập một ban nhạc. Ban đầu ban nhạc không có tên
và gần như chỉ để giải trí. Năm 1945 Hoàng Trọng
mở phòng trà Thiên Thai ở Thái
Bình, và bạn nhạc từ ấy mang tên
Thiên Thai. Thiên Thai trình diễn ở đó mỗi tối
và hoạt động tới năm 1946, khi chiến
tranh Việt - Phápbùng nổ.
Cuối thập
niên 1930, tân nhạc
Việt Nam bắt đầu hình
thành, Hoàng Trọng có sáng tác đầu tay Đêm
trăng được viết năm 1938, khi ông mới 16 tuổi. Một số
bản nhạc tiếp theo của ông đã được Phạm Duy trình bày
trên sân khấu của gánh hát Đức Huy, trong đó có Tiếng
đàn tôi, một trong những bản Tango đầu tiên của
Việt Nam. Một bản nhạc tiền chiến nổi tiếng khác
của Hoàng Trọng thời gian đó là Một
thuở yêu đàn.
Vì chiến
tranh, ông di chuyển khỏi Nam Định, và cuối cùng
định cư tại Hà Nội năm 1947. Thời gian đó ông đã viết bản Phút
chia ly, một nhạc phẩm tango giá trị, do Nguyễn
Túc đặt lời. Cũng
trong khoảng thời gian ở Hà Nội, Hoàng Trọng
liên hệ với những nghệ sĩ của đài phát
thanh như Mộc Lan, Minh
Diệu, Mạnh
Phát, Châu Kỳ... nhờ đó các nhạc
phẩm của ông được
phổ biến. Hoàng Trọng cũng viết cuốn Tự học Hạ Uy
cầm, tích lũy từ những kinh nghiệm
dạy đàn trước đó, và được nhà xuất
bản Thế giới phát hành.
Năm 1950, nhạc sĩ Hoàng Trọng gia nhập quân đội. Ông là trưởng ban Quân nhạc
Bảo Chính Đoàn trình diễn mỗi tuần tại một vườn
hoa cạnh Bưu điện Hà Nội. Trong thời gian
này, ông viết nhiều bài hát, trong đó cóGió mùa xuân tới.
Năm 1953 tên tuổi
Hoàng Trọng thực sự nổi tiếng với Nhạc
sầu tương tư, ca khúc đó được trình diễn
thường xuyên trên đài phát thanh khi ấy. Năm đó
ông còn viết một bản tango khác là Dừng
bước giang hồ.
Năm 1954, Hoàng Trọng di cư
vào miền Nam, sống trong hoàn cảnh gà trống
nuôi ba con: Hoàng Nhạc Đô[1], Hoàng Cung Fa, Hoàng Bạch La.
Tại Sài Gòn, ông thành lập những ban nhạc
trình diễn trên đài phát
thanh Sài Gòn, đài Quân đội, đài
Tiếng Nói Tự Do và đài
Truyền hình Việt Nam. Những ban nhạc của ông hoạt
động đến tận 1975, từng mang nhiều tên khác nhau
như Hoàng Trọng, Tây Hồ, Đất Nước Mến Yêu... đặc
biệt từ năm 1967 với tên Tiếng Tơ
Đồng. Ban hợp xướng Tiếng Tơ Đồng,
với các ca sĩ, nhạc sĩ danh tiếng của Sài Gòn
khi đó, đã trình bày nhiều ca khúc
tiền chiến giá trị.
Khoảng thời
gian ở Sài Gòn, Hoàng Trọng sáng tác rất mạnh
mẽ, nhiều ca khúc nổi tiếng như Ngàn
thu áo tím, Lạnh lùng, Bạn
lòng, Mộng lành, Tiễn
bước sang ngang, Ngỡ
ngàng... Trong khoảng 200 nhạc phẩm của
Hoàng Trọng, ông chỉ tự đặt lời khoảng 40 bài.
Số còn lại được sự giúp đỡ của nhiều nhạc sĩ
khác như Hồ Đình
Phương, Hoàng
Dương, Nguyễn
Túc, Quách
Đàm, Vĩnh
Phúc... (Với Vĩnh Phúc, ông phổ thơ Nhạc
Phẩm “Rồi Ngày Sẽ Trôi
Qua”, mang triết lý của
lẽ vô thường….)
Trong
giới nhạc sĩ Việt Nam, Hoàng Trọng viết tango
nhiều và được xem như người thành công nhất với
danh hiệu Vua Tango.
Ông cũng
tham gia viết nhạc
phim, một vài phim có tiếng như Xin
nhận nơi này làm quê hương, Giã từ
bóng tối, Người
tình không chân dung, Sau
giờ giới nghiêm, Bão
tình. Với nhạc trong bộ phim Triệu
phú bất đắc dĩ, Hoàng Trọng đã được giải
thưởng Văn học Nghệ thuật của Việt Nam
Cộng hòa trong năm 1972 - 1973.
Sau 1975, Hoàng Trọng chỉ sáng tác một
vài ca khúc và không phổ biến. Bản cuối cùng của
ông là Chiều rơi đó em.
Năm 1992 Hoàng Trọng
sang định cư tại Hoa Kỳ và qua đời ngày 16 tháng
7 năm 1998.
Tác phẩm
- Lời Hồ
Đình Phương
- Bạn lòng
- Bắc một nhịp cầu
- Bên bờ đại dương
- Chiều nhớ mẹ
- Đầy bình minh
- Gió mùa xuân tới
- Gửi hương cho gió
- Hai mối tình yêu
- Hương yêu
- Hương mùa thanh
bình
- Khúc hát mùa chiêm
- Mộng ban đầu (thơ
Hồ Đình Phương)
- Mộng lành
- Mộng đẹp ngày xanh
- Mộng ngày hồi
hương
- Mùa lúa mới
- Ngỡ ngàng
- Nguồn mến yêu
- Nhớ thương
- Nhớ về Đà Lạt
- Thuyền chờ
- Tiễn bước sang
ngang
- Trăng lên
- Trăng về
- Tình đầu
- Tình trăng
- Khác
- Bão tình (lời Duy
Viêm)
- Cánh hoa yêu (thơ
Vĩnh Phúc)
- Chiều tha hương
(thơ Quách Đàm)
- Dừng bước giang hồ
(lời Quang Khải)
- Ngàn thu áo tím
(thơ Vĩnh Phúc)
- Nhạc sầu tương tư
(lời Hoàng Dương)
- Nhịp võng ngày
xanh (lời Thanh Nam)
- Phút chia ly (lời
Nguyễn Túc)
- Thương về quê cha
(thơ Vĩnh Tâm)
- Vui cảnh mùa hè
(lời Hoàng Dương)
- Tự
viết
- Bẽ bàng
- Bến mơ
- Bên sông đưa người
- Bơ vơ
- Bóng trăng xưa
- Buồn nhớ quê hương
- Cánh hoa xưa
- Châu Đốc miền quê
yêu
- Chiều mưa
- Chiều mưa nhớ Bắc
- Chiều rơi đó em
- Chiều về thôn xưa
- Chiều vũng tàu
- Đêm trăng
- Đêm về
- Đẹp giấc mơ hoa
- Dừng bước giang hồ
- Đường về
- Đường về dĩ vãng
- Em còn nhớ không
em
- Gió lạnh chiều
đông
- Hai phương trời
cách biệt
- Hẹn gió xuân về
- Hình ảnh quê xưa
- Hoa xuân
- Hồn thanh niên
- Hương đời đẹp tươi
- Hương mộc lan
- Khóc biệt kinh kỳ
- Khúc ca màu xanh
- Khúc đàn tâm
- Khúc nhạc xuân
- Khúc tình ca ngày
cưới
- Lá rụng
- Lạnh lùng
- Mộng cô đơn
- Mộng đẹp tình xuân
- Một người lên xe
hoa
- Một nụ Cười
- Một thuở yêu đàn
- Mùa hoa thắm
- Người đi chưa về
- Người tình không
chân dung (Anh là ai)
- Nhặt lá vàng
- Nhớ hoài
- Nhớ thương
- Say say say
- Thôi đừng lưu
luyến em ơi
- Thu qua
- Tiếng đàn tôi
- Tiếng lòng
- Tìm lại hương yêu
- Tìm một ánh sao
- Tình thơ mộng
- Tôi vẫn yêu hoa
màu tím
- Trang nhật ký
- Trăng sầu viễn xứ
- Vào mộng
- Vui cảnh xây đời
Nguồn:https://vi.wikipedia.org/wiki/Ho%C3%A0ng_Tr%E1%BB%8Dng