Lục Phong là ai
?!
Mười một giờ
đêm, là gì ?
Là cái khoảnh
khắc trong đời làm cho tôi có mặt trên sự sống
này đấy. Cũng như tất cả các bạn, tôi quý
trọng sự sống này, sự sống cha mẹ ban cho tôi,
vũ trụ này ban cho tôi, để tôi cảm nhận được
nhiều điều tươi đẹp trong hành trình cuộc
sống...
Cái khoảnh khắc
duy nhất tôi khóc mà mọi người thân quen đều
cười
Cái khoảnh khắc
tường cao cổng kính, im hơi lặng tiếng chỉ có
bố chở mẹ tôi đi bệnh viện
Cái khoảnh khắc
có một sinh linh duy nhất không giống bất cứ
ai ra đời...
Và....
Mười một giờ đêm
cũng là cái khoảng thời gian tôi thích nhất
Tôi có thể làm
mọi việc 1 mình trong tĩnh lặng, suy ngẫm thêm
về cuộc đời, tìm hiểu thêm về những gì mình
thích, tán gẫu vui vẻ với người thân...
Cảm nhận được cơn
gió đêm lạnh đến mức nào, và những người cảm
giác của những người vô gia cư ra sao...
Đơn giản là vì
11pm làm tôi cảm thấy chính là tôi, cảm thấy
thoải mái nhất để thưởng cho bản thân những
giây phút riêng tư và làm những gì mình
thích...Vậy thôi !
...Hm....
Có lẽ, bạn đang tò mò muốn biết tôi là ai. Nhưng điều đó có lẽ không quan trọng, điều quan trọng nhất là bạn có thể tìm lại những điều tốt đẹp từ trong chính bạn từ blog này. Tôi nói "tìm lại" vì trong mỗi người chúng ta đều đã có sẵn nó, chẳng qua chúng ta không quan tâm nên lãng quên nó mà thôi...
Tôi thích phân tích triết học, tâm lý học, xã hội học, gia đình, và nhân học.
Tôi thích xem phim cổ trang, nghe nhạc anh hùng ca, nhạc new age, yêu thiên nhiên và mấy nhóc tì.
Blog này là blog cá nhân nên có lẽ sẽ có những bài viết, những lời nói hơi mang tính CHỦ QUAN của tôi, nhưng chung quy là những câu chuyện, những suy ngẫm tôi trải nghiệm có những VẤN ĐỀ CHUNG của xã hội, của tất cả mọi người...
Blog không dành cho những cá nhân quá bận rộn, hoặc không đủ kiên nhẫn để tìm hiểu thế giới của chính mình - giá trị của cuộc sống. Đến với blog là tìm lại những giây phút để "cảm nhận". Nếu không có thời gian, đừng cố học hay đọc hết những gì trên blog này....Giây phút bình yên và giá trị cuộc sống chỉ xuất hiện khi bạn nhìn lại chính mình, tự mình quan sát và cảm nhận cuộc sống. Cố gắng học thật nhiều để có được một mớ kiến thức cứng nhắc đối với tôi thật vô nghĩa và tôi chả bao giờ ủng hộ điều đó...
Tôi biết rằng, trên đời này, có 2 việc khó nhất mà người ta thường nói trên facebook :
Một là, nhét tư tưởng của người này vào đầu của người khác.
Hai là, nhét tiền của người khác vào túi của mình.
Và người làm được hai điều đó thì chúng ta gọi là "VỢ" =)) ( nói đùa tí nhé :D ).
Thế nên, đến blog này không phải là để bạn học theo những gì tôi nói, tin theo những gì tôi nói, bởi tôi cũng không muốn ai đó học và cứ tin ngay những điều tôi nói (hầu hết mọi người làm như thế để khỏi tốn công phải suy nghĩ)...Hãy lắng nghe mà không có sự phán xét, hãy chỉ lắng nghe...rồi tìm những trải nghiệm cuộc sống, trang bị tư duy phân tích cho riêng bản thân mình.
Trước khi kết thúc, tôi muốn nói: Chân lý ở bên cạnh ta, nó đơn giản ở đó, không phải là những lý lẽ hay nguyên tắc. Bởi thế không có gì hoàn toàn đúng hay hoàn toàn sai. Điều quan trọng là người ta biết nhận thức và cố gắng sống cho tích cực. Bản thân tôi không thích tranh luận và dạy đời ai, có thể người khác sống không vừa ý tôi hay chúng ta, nhưng chúng ta hoàn toàn "có quyền" bỏ qua để nhẹ nhàng cho đầu óc của chính bản thân mình.
Nếu các bạn cần liên hệ về file gốc bài viết để up ở đâu đó, đóng góp bài viết hay do chính mình viết, góp ý cho trang hoặc cần sự chia sẻ và người nói chuyện, tôi luôn sẵn lòng mình để sẻ chia cùng bạn. Email của tôi : minh.win768@gmail.com ( Đừng nghịch nhé ^^! ).
Lục Phong - Người bạn của gió !
5/2/2013
Nguồn:http://muoimotgiodem.blogspot.com.au/p/about-me.html