Nhạc sĩ Ngân Giang tên thật
làNguyễn Văn Vỹ,
sinh năm 1946 tại tỉnh Quảng Yên (nay đã sáp
nhập với tỉnh Hải Ninh thành tỉnh Quảng
Ninh) thuộc miền Bắc Việt Nam, là một trong
số bốn người con trong một gia đình trung
lưu, nho giáo. Ông bộc lộ tài năng âm nhạc
từ thuở nhỏ. Lúc 9 tuổi ông đã đạt giải Nhất
trong cuộc thi đàn Mandolin do các linh mục
của các trường Chủng viện tổ chức. Nhờ thành
tích này, ông đã được các linh mục dòng Cứu
Thế nhận làm đệ tử ruột dạy về các bộ môn Âm
nhạc, Kịch, Hát, v.v...
Ông bắt đầu sáng tác từ năm
14 tuổi. Các thể loại nhạc ông sáng tác thời
điểm này là hùng ca và các bài hát tập thể
cho các trường và các đoàn du ca hướng đạo.
Năm 1967, vì tình hình đất
nước, ông đã gia nhập vào Quân đội và đầu
quân vào Cục Tâm Lý Chiến. Thời gian này ông
chuyển hướng sang loại nhạc tình cảm, nhạc
quê hương và nhạc lính.
Ngoài thời gian học âm nhạc
tại các trường Chủng viện, nhạc sĩ Ngân
Giang còn học thêm guitar với các nhạc sĩ
đàn anh như: Phạm Khánh, Hoàng Bửu,Lâm Tuyền,Trần Trịnhv.v..
Vợ ông là bà Trần Anna Tho
(nhũ danh). Ông có tất cả năm người con.
Ông mất ngày 28 tháng 04 năm
2009 tại thành phố Rogers, bangArkansas,Hoa Kỳ.
Những sự nhầm lẫn
Ngân Giang là chính là tác
giả bàiĐôi mắt
người xưađang
thịnh hành. Thật ra bài này tên gốc làTình
nào trong mắt em. (Nhạc sĩTrúc Phươngcũng
có một bài trùng tênĐôi
mắt người xưa).
Đôi lúc có sự nhầm lẫn giữa
nhạc sĩ Ngân Giang và nhạc sĩBằng Giang(tác
giả củaThành phố mưa
bay,Lính trận
miền xa,Người về
đơn vị mới...). Đây là hai người khác
nhau.
Nếu
chiều nay không có anh,
ai sẽ đưa em về?
Trời sắp đổ cơn mưa,
sao anh còn đứng mãi
Hãy nói một lời,
có phải anh giận em?
Có phải anh giận em?
Nếu ngày mai xa cách nhau,
em chẳng nên âu sầu
Trời có đổ mưa ngâu,
đôi ta chẳng tan vỡ
Dẫu biết tình đầu
rất dễ chia lìa nhau
Để chìm vào trong bể dâu
Yêu nhau từ độ nào,
mấy mùa trăng lên cao
Thiết tha mối duyên đầu,
để tình đôi ta bền lâu
Mùa thu lá bay bay thật nhiều
Kỷ niệm càng thương bấy nhiêu
Nếu tình đôi ta dở dang,
anh hãy xem như là
Một giấc ngủ chiêm bao,
mai sau cũng quên hết
Đôi hướng cuộc đời
có lẽ không gặp nhau
Em về kẻo trời mưa mau
CHỜ ĐÔNG
Tác Giả: Ngân Giang
Em ơi! có phải
ngoài trời đang mưa ?? Em ơi! có phải
trời đã sang đông ?? Mùa đông giá băng
anh đang chờ Mùa đông ái ân
anh đang tìm Tìm màu áo cưới
cho em....
Ô hay, mắt ngọc
lại buồn hay sao ?? Khi anh đã nguyện
một đời yêu em Dù cho nét son
môi phai mờ Dù cho mắt xanh
kia hững hờ Và dù năm tháng
phôi pha.
DK: Ta quen biết nhau
... Khi tàn xuân Ta yêu thiết tha
... Khi hè sang Và khi thu đến
anh gom ánh sao Cho đêm đêm kết
thành vương miện Để mùa đông đám
cưới đôi mình
Em ơi! xích lại
thật gần bên anh.. Cho anh xiết chặt
nụ cười xinh xinh Từ đây những đêm
trăng thanh đầy Mình không lẻ loi
không u sầu Nguyện cầu ta mãi
bên nhau
CHUYỆN NGƯỜI ĐẸP ĐÊM TRĂNG
Tác Giả: Ngân
Giang
Cứ mỗi độ trăng lên Nơi ngôi nhà huyền bí
mập mờ giữa hàng thông Có một người con gái Nhan sắc thật liêu
trai ngồi xoã tóc nhìn trăng. Nàng ngồi đã bao thu Có phải vì đợi ai hay
có phải vì hận ai Bí mật chuyện đời hay
bí mật chuyện tình Nàng cười quên uẩn
khúc rồi lại ôm mặt khóc Nức nở đau thương. Ngoài kia lá vẫn rơi
vẫn rơi Vi vu tiếng thông buồn
lạc loài tiếng quạ đêm Vọng đâu đây câu hẹn
tình muôn kiếp Cũng dưới đêm trăng
này ta cùng trăng có nhau. Gió mây ơi làm nhân
chứng chuyện tình Ôi chuyện tình một đêm
trăng sáng tỏ Khi hương ái ân nồng,
ái ân nồng Ta cho chàng tất cả
nào ngờ đêm chưa qua Trăng chưa tàn chàng
giết ta. Cứ mỗi độ trăng lên Ta nghe hận tình cũ
hận người đã phụ ta Bởi cuộc tình cay đắng Ta vẫn buồn thiên thu
từng đêm vẫn chờ trăng. Một lần giữa đêm thu Bỗng trời buồn đổ mưa
trăng gió trở về đường xưa Tiếng vọng hồn người
hay sét của lòng trời Bình địa ngôi nhà cũ Còn người mang nợ kia không
còn dây oan./.
ĐÀNH RẰNG TÌNH VỖ CÁNH BAY
Tác Giả: Ngân Giang
Còn gì buồn hơn khi người yêu sang bến khác.
Phố chiều mình tôi lang thang như người mất
hồn.
Tạ từ nàng khóc sướt mướt,
giây phút biệt ly thật buồn.
Ai biết cho mình.
Đường hẹn chiều xưa bây giờ thênh thang lá úa.
Hết rồi người ơi yêu đương chỉ là ảo mộng.
Tình hồng ngày ấy cố hứa,
yêu đến ngày ta bạc đầu.
Bây giờ xa nhau.
Chuyện tình yêu ngang trái dở dang lạ thường.
Người về có xót xa,
hay chỉ đau thương mình ta.
Chuyện trần gian đen trắng nào ai mà ngờ.
Hẹn hò lẫn ước mơ,
theo gió mây bay ngàn phương.
Mộng rằng thời gian cho mình quên đi nhung
nhớ.
Mỗi độ vào thu xôn xao thương về dáng mộng.
Đành rằng tình đã vỗ cánh,
vương vấn gì bao kỷ niệm.
Bao giờ cho nguôi./.
ĐÊM KỶ NIỆM Tác Giả: Ngân Giang
Trời buồn đêm nay, tinh
tú vỡ trong mây, lặng về trăm ngàn hướng Năm trước cũng đêm này,
Noel về phố nhỏ, em còn nhớ không em Giáo đường miền cao
nguyên, đêm Chúa xuống dương trần Mưa bay bay, cho người
yêu bắt đền áo trắng mới may, cho anh vội dỗ để
mưa mắt đừng rơi
Nhìn trời sao rơi, anh
đếm tháng năm trôi, chập chành thương thành phố Thương mái tóc em dài,
như mây chiều hoang dại, thương màu áo trinh
nguyên Gió trời nhẹ vi vu, anh
ngỡ tiếng ai cười. Mây bay bay, anh ngỡ hoa trắng
dệt áo trắng dấu yêu Em ơi, thành phố còn mây
gió bay nhiều!
Một người đi xa, đôi khi
chợt thấy thương tiếc thuở học trò Chuyện ngày xa xưa,
tưởng như giấc mơ qua, giờ em nhớ không em? Những đêm, mưa rơi rơi
trời buồn, ngồi ôm giấc mơ vàng ngày ta có nhau. Em ơi, mình về chung
nhịp bước, cùng đi lễ bên nhau và chắc em vui
nhiều
Một ngày mây bay, bay
trắng khắp không gian và đường hoang ngập nắng Hôm ấy có anh về, cho em
đừng dỗi hờn, bao chiều vắng không anh Giáo đường miền cao
nguyên, đêm Chúa xuống dương trần Anh gom mây, sao trời,
hoa lá thành áo trắng cưới em. Hoa đăng chợt sáng,
mừng đêm Giáng sinh về./.
ĐÊM
TRÊN ĐỈNH SẦU
Tác Giả:
Ngân Giang
Ngày tháng qua dần,
tôi đi chinh chiến Từ khi quê hương thống
khổ Gót mòn phong sương từ
mùa đông sang hạ Trên Cao Nguyên lửa
loạn hãi hùng Chiến trường là huyền
ca chinh chiến
Vọng gác đêm trường, bâng
khuâng tôi nhớ Chiều chia tay em gái nhỏ Đếm thời gian trôi, từ ngày ra
đơn vị Tôi bôn ba khắp miền chiến
thuật Chưa một lần về thăm phố phường
Đêm Cao Nguyên lạnh giá Mong gió gửi về em Lời ru êm giất ngủ ngọt mềm Xin mắt dại ngủ yên Có anh nơi biên cương Tàn canh tay súng đợi từng đêm
Lòng đất khô cằn, nghe quê
hương nói Dù bao gian nguy cánh trở Với niềm tim yêu Dòng hùng anh trai Việt Đang hiên ngang giữ gìn đất mẹ Tô đẹp lời nguyền câu ước
thề./.
ĐÔI
MẮT NGƯỜI XƯA Tác
Giả: Ngân Giang
Chuyện tình
của tôi, tan vỡ từ lâu rồi Tưởng không
bao giờ còn nhớ Nhưng bỗng
một hôm trên đường ra phố thị tôi gặp
người yêu ngày nào.
Đôi mắt ưu
tư, thật buồn nàng nhìn tôi Rồi quay
mặt bước đi, như không hề quen biết Cũng đôi
mắt này, năm xưa lạc vào hồn tôi, Trong những
đêm không ngủ chong đèn
nhìn khói thuốc bay
Em ơi! dĩ
vãng đôi mình được dệt thành
bao kỷ niệm từ khi mới quen nhau Ôi, đôi mắt
người xưa, bao lần khóc ướt vai tôi Trong những
đêm nghẹn ngào.
Rồi ngày
tháng êm trôi, cuộc đời chia hai lối Bỗng một
hôm có thiệp hồng báo tin vui Tin em lấy
chồng khi về bên ấy em có nhớ
người xưa không?
Người tình
của tôi, xa cách từ bao ngày Tưởng không
bao giờ gặp nữa Cơn gió
chiều nay, vô tình mang nỗi buồn Cho kỷ niệm
thêm nghẹn ngào.
Thôi trách
nhau chi, chuyện tình dù dở dang Đã tan
thành khói sương, như quên vào dĩ vãng Đôi mắt
người xưa, xin đừng buồn vì tôi Cho trái
tim tôi ngủ quên chuyện tình xưa lỡ
làng..../.
www.vietnamvanhien.net(Tin tức cập nhật
thường xuyên)
www.vietnamvanhien.org (Thuần ngữ,
tải nhanh)
www.vietnamvanhien.com (Kinh tế & Tài chánh)
www.vietnamvanhien.info(Tủ Sách Văn
Hiến, có hơn 8600 Tác
phẩm )