"Câu chuyện của tôi
bắt đầu từ năm 1992, khi Hòa thượng Thích Ðôn
Hậu, Chánh thư ký kiêm Xử lý Viện Tăng thống,
viên tịch tại chùa Linh Mụ, Huế. Ngài để lại
di chúc phó thác cho Hòa thượng Thích Huyền
Quang tiếp tục điều hành giáo hội. Bản thân
tôi cũng có những hoạt động đòi hỏi tự do tôn
giáo qua công cuộc vận động phục hồi quyền
sinh hoạt pháp lý của Giáo hội Phật giáo Việt
Nam Thống nhất. Tôi bị chính quyền Cộng sản
bắt ngày 2.10.1992 với nhiều Tăng sĩ khác. Mấy
tháng sau thả ra nhưng bị đưa về quản thúc tại
chùa Già Lam rồi Pháp Vân ở Saigon.
"Ngày 6.11.1994 tôi
bị bắt lại, vì tham gia Ðoàn cứu trợ nạn nhân
lũ lụt tại đồng bằng sông Cửu Long do Hòa
thượng Thích Quảng Ðộ tổ chức. Ngày 15.8.1995
tòa án nhân dân thành phố Hồ Chí Minh ra án
quyết phạt tôi 30 tháng tù giam và 5 năm quản
thúc sau khi mãn hạn tù với tội danh "phá hoại
chính sách đoàn kết" và "lợi dụng các quyền tự
do, dân chủ để xâm phạm quyền lợi Nhà nước".
"Ngày 13.2.1997, mãn
hạn tù tôi rời khỏi Trại cưỡng bức lao động
Z30A ở Xuân Lộc, tỉnh Ðồng Nai và tiếp tục thi
hành án lệnh quản thúc. Mỗi tháng phải đến
trình diện công an, bị hạch xách đủ điều. Cho
đến ngày 13.2.2002, lẽ ra tôi được mãn hạn
quản thúc theo pháp lý, thế nhưng đảng Cộng
sản đương quyền vẫn tiếp tục quản thúc tôi mà
chẳng cho biết lý do. Mọi sinh hoạt của tôi
đều bị kiểm soát nghiêm ngặt. Ròng rã suốt
mười mấy năm qua, thật sự tôi chưa hề có được
một ngày sống trong không khí tự do. Bởi thế
cho nên, tôi chẳng còn sự chọn lựa nào khác,
đành lòng phải ra đi lánh nạn Cộng sản.
"Tôi vượt qua biên
giới và đến được Vương quốc Cam Bốt ngày
19.4.2002. Sau khi được phủ Cao ủy Tị nạn LHQ
tại Phnom Penh xem xét hồ sơ và phỏng vấn,
ngày 28.6.2002 tôi được hưởng quy chế tị nạn
dưới sự bảo vệ của LHQ.
"Thế nhưng vào khoảng
19 giờ ngày 25.7.2002, khi tôi đang rảo bộ
trên đường số 185 đối diện chợ Russey, thì bất
ngờ bị một toán công an mật vụ Việt Nam mặc
thường phục và Cam Bốt bắt cóc đẩy lên xe,
đánh đập tôi và tịch thu thẻ tị nạn của LHQ
cấp cho tôi. Sáng hôm sau họ chở tôi về Việt
Nam qua cửa khẩu Mộc Bài, tỉnh Tây Ninh. Ở đây
đã có các viên chức Bộ công an chờ sẵn. Từ đây
họ đưa tôi về trại giam B34, tọa lạc tại số
237 đường Nguyễn Văn Cừ, quận 1, Tp Hồ Chí
Minh thuộc cơ quan an ninh điều tra (A24) của
Bộ Công an.
"Suốt 13 tháng trời,
tôi bị giam giữ nghiêm ngặt trong tù và biệt
vô âm tín với người thân. Họ không biết tôi
sống hay chết. Ngay cả sau này khi tôi được
trả tự do nhà cầm quyền không bao giờ chấp
nhận chuyện họ bắt cóc tôi. Nếu như thế thì
làm sao Cao ủy Tị nạn LHQ lại cấp thẻ tị nạn
cho tôi tại Nam Vang ?
"Ngày 12.3.2004, tòa
án nhân dân TP Hồ Chí Minh mở phiên tòa xét
xử. Công an hăm dọa tôi không được tiết lộ
việc tôi bị họ bắt cóc tại Nam Vang, nếu không
nghe sẽ bị kết án nặng nề. Tòa tuyên phạt tôi
20 tháng tù về tội "trốn đi nước ngoài nhằm
chống chính quyền nhân dân". Tôi đã ở trong tù
19 tháng, nên được trả tự do vào ngày
26.3.2004. LHQ xác nhận tôi vẫn nằm dưới sự
bảo trợ của LHQ, nên đã làm thủ tục cho tôi đi
định cư tại Vương quốc Thụy Ðiển ngày
22.6.2004.
"Từ khi đến Thụy Ðiển
tôi mới thực sự hít thở được không khí tự do,
bỏ qua đi những tháng ngày đen tối, mòn mỏi
trong ngục tù Cộng sản.
(Theo "Lời
Chứng Của Cựu Tăng Sĩ Thích Trí Lực Trước
Quốc Hội Âu Châu")