Trần
Mạnh Hảo (danlambao) - Sáng nay,
mát trời ông địa, bạn tôi, xin
viết tắt là ông Ất (không
có ông Giáp) cùng nhau
làm tí café đen… đủi,
quán xá hơi bị đẹp, chân hơi
bị ngắn mà “buông chùng
váy Đình Bảng” rất chi là gia
giáo, bèn “buôn dưa lê”
hết chuyện chính trị đến văn nghệ văn gừng,
thi ca hò vè đủ tất tần tật,
tôi (TMH) ngứa mồm bèn khoe: trưa nay
về, thế đếch nào tớ cũng ngoáy một
bài mang tên: “Hội nhà văn
VN đang từng bước xóa sổ nền văn học nước
nhà”. Ất há hốc miệng kinh
hãi, can:
- Thôi đi cha. Viết thế ông
Hữu Thỉnh ông kiện cho đi tù bỏ
bà. Hảo nên nhớ HT hàm bộ
trưởng nhá, cán bộ lớn do bộ
chính trị quản lý nhá.
Ông phê bình thơ HT dở
mà giấy trắng mực đen lý luận dẫn
chứng phân minh trung thực rành mạch
bố cãi thì được, chứ đụng vào
cả cái Hội nhà văn của đảng
thì xin ông, đừng có mơ,
tránh voi không xấu mặt nào,,,
- Thế Ất đã đọc ba bài
viết của mình trên các trang
mạng: “Hai
tác phẩm dự giải thưởng Hồ Chí
Minh của ông Hữu Thỉnh: một dở; một
trường ca phạm quy”, “Trường
ca biển, một tác phẩm làng
nhàng, nhạt nhẽo của Hữu Thỉnh sắp được
giải thưởng Hồ Chí Minh”
và bài “Thời
những tác phẩm nhỏ được giải thưởng lớn”
chưa ?
- Rồi. Đọc xong tớ rất hãi.
Vì xưa nay, tớ a tòng với dư luận
báo lề phải luôn cho thơ Hữu Thỉnh
là hay nhất nước, là một Tố Hữu thời
nay. Có hàng trăm bài
báo lề phải ca ngợi thơ HT thành ra
mình đọc cái quái gì
của HT cũng như bị báo chí dư luận
thôi miên, rằng hay quá trời…
Đọc mấy bài của Hảo, tớ ngã ngửa,
bèn về lấy hai cuốn thơ dự giải thưởng HCM
của HT: “Thương lượng với thời gian”
và “Trường ca biển” ra đọc lại, bị
bài của Hảo thôi miên hay sao
ấy, chợt thấy thơ HT dở một cách sâu
sắc, nhạt nhẽo một cách tinh quái,
thế mới kinh. Có lẽ HT được đám
phê bình xu thời, phê
bình ăn theo cốt xin tí tài
trợ sáng tác mấy chục triệu từ
ông chủ tịch hội nhà văn VN,
nên lăn vào khen ngợi làm HT
tưởng thơ mình hay nhất nước thật…
- Hảo hỏi Ất nhá: Hội nhà
văn do ông HT làm chủ tịch dâng
lên nhà nước các tác
phẩm dự giải thưởng văn học Nhà nước
và giải thưởng văn học HCM hầu hết
là các tác phẩm trung
bình, thậm chí rất dở, rất nhạt nhẽo
để nhà nước tôn vinh lên
thành các tác phẩm lớn,
các tác phẩm xuất sắc, thì
thử hỏi hành vi ấy nên gọi là
hành vi gì ?
- Đó là hành vi lừa
đảo nhà nước, lừa đảo nhân dân.
Tác phẩm dở mà dám gọi
tác phẩm hay, tác phẩm bé hơn
con kiến mà dám nói
tác phẩm lớn như quả núi. Việc
này hệ trọng đây he he he he.
Nó giống như anh bán thuốc trừ
sâu giả cho nông dân cả nước,
khiến sâu đếch chết mà lúa
chết; giống như anh bán thuốc giả cho
dân, uống vào không hết bệnh,
dân chết như rạ…Than ôi, nguy hiểm
quá, nguy hiểm quá… Mấy anh Hội
nhà văn VN này chả lẽ làm
nghề bán thuốc giả tinh thần…?
- Bác Ất này, Hảo
tôi công bằng mà nói,
trong các tác phẩm Hội nhà
văn VN đưa lên để xét giải thưởng
nhà nước, không phải đều dở hết, cũng
có đến hai phần mười là tác
phẩm hơi bị hay, khá hoặc kha khá.
Còn các tác phẩm đưa
vào giải thương HCM thì hầu như đều
dưới tầm, thậm chí dở vô cùng
tận, ngang ngửa với thơ HT cả. Có nhiều
cuốn tiểu thuyết tôi đọc mà kinh
hãi, tác giả “đỉnh cao” này
không biết viết câu văn tiếng Việt, cứ
thì là mà kéo
dài, chẳng chấm phảy gì ráo.
Viết tẻ nhạt đến nỗi tôi xơi ba vại
café đen rồi mà vẫn buồn ngủ, thiếu
đường cho tí ớt vào mắt mới
có sức nhá hết của nợ là
những cuốn tiểu thuyết lê thê, nhạt
nhẽo, chẳng có tí văn học nào
này… Ấy vậy mà những “đỉnh cao”
này từng được giải thưởng Hội nhà
văn rồi nhá, lại được thưởng cả giải 2000
USD gọi là giải Vua Thái Lan ASEAN
mới hãi hùng chứ bác!
- Nếu đúng như Hảo nói
thì ông HT này cùng ban
lãnh đạo Hội Nhà văn đang từng bước
xóa sổ nền văn học nước nhà thật.
Việc lừa dân lừa đảng như thế này để
cuỗm đi của nhân dân hàng chục
tỉ đồng tiền giải thưởng là tội to đấy.
Tiền tỉ tỉ này đâu phải tiền của đảng
của nhà nước, tiền đóng thuế của
dân đen nhịn ăn nhịn mặc, nhịn đủ đường để
co ro rét, run rẩy đói mà
đóng thuế cho nhà nước đó,
tiền này xương máu của dân, ăn
gian, ăn tham thì đúng là
tham nhũng giải thưởng thật rồi…
- Nghe tin vỉa hè của văn
phòng hội nhà văn VN thì tiền
giải thưởng cho mỗi tác giả giải nhà
nước năm 2011 này đâu cỡ hai trăm
triệu, giải Hồ Chí Minh đâu cỡ ba
trăm triệu đó bác Ất, nhớn chứ
có bé tí ti gì cho
cam… Điều hệ trọng hơn việc tham nhũng tiền giải
thưởng rất lớn này là việc Hội
nhà văn VN định hướng cho lớp trẻ: cứ viết
như các “giải đỉnh cao nghệ thuật”
này nhé, như thơ Hữu Thỉnh
nhé, như văn thơ lí luận báo
chí Hà Minh Đức nhé; nghĩa
là cứ viết thật dở vào, nhạt tới số
vào sẽ có giải thưởng lớn, miễn
là viết đúng lập trường giai cấp, cứ
ta thắng địch thua vào là
trúng lớn; chứ viết như cậu Bảo Ninh rằng
chẳng bên nào thắng là ăn
cám ngay; em nào cháu
nào theo đuôi bọn Nguyễn Huy Thiệp,
Bảo Ninh, Võ Thị Hảo, Nguyễn Quang Lập, Tạ
Duy Anh… mà viết hay kiểu “biểu tượng hai
ba mặt” là chỉ vứt vào sọt
rác thôi nhá…
- Hảo này, mình nghĩ rộng
ra tí chính trị cho vui. Nhà
nước mà công bố cái giải
thưởng ngược này ra là các
thế lực thù địch nó thích
nhất đấy, nó cám ơn đảng nhà
nước cho nó cơ hội lớn thi nhau nói
xấu chế độ ta, nó hoan hô còn
hơn anh viết văn dỏm, làm thơ dỏm mà
được giải thưởng lớn mấy trăm triệu đấy.
- Sao kỳ vậy cha nội?
- Hảo, mày ngu vừa vừa thôi
nhá. Bọn “các thế lực thù
địch” nó chỉ chờ nhà nước hớ, để
ông chủ tịch Trương Tấn Sang ký
vào bằng khen tôn vinh các
giá trị giả… là nó
tuyên truyền nói xấu chế độ tốt đẹp
gấp tỉ lần chế độ tư bản của ta; rằng các
ông xài bạc giả nhá, rằng dở
thế mà các ông không
có mắt lại khen hay nhá… Rồi từ hiện
tượng văn học giả, giải thưởng giả này
nó quy lên thành bản chất chế
độ ta là chế độ giả… thì có
phải là việc tuyên truyền ta thật
thà từ chân lên đầu của ban
tuyên giáo trung ương bị hiểu ngược
lại hay không?
- Bác Ất quy kết chính trị
kinh bỏ xừ. Em chả. Nếu vậy thì bác
đang gián tiếp quy kết đám
làm hàng giả giải thưởng này
là làm hại chế độ ta à ?
- Rõ rồi nhá. Tớ mà
như nhà nước ta, tớ ra lệnh cấm các
nhà văn viết văn dở, cấm làm thơ dở…
- Thôi em van bác.
Nhà nước ta thông minh sáng
suốt gấp tỉ tỉ lần bác với em. Nếu
nhà nước ra lệnh cấm viết văn dở thì
bố ai dám viết nữa, thì làm
cóc gì còn Hội nhà
văn. Theo em thì nhà nước chỉ
nên cấm bọn biến văn dở thơ dở thành
hay, hô biến, đọc thần chú: “vừng ơi
mở ra” là văn học dở thành văn học
hay, rồi mưu mô lập bề hội đồng bỏ phiếu
kín phiếu hở xin đảng cấp giải thưởng
làm hại uy tín nhà nước ta
quang minh chính đại không bao giờ
biết nói dối, chỉ nói thật
thành thần mà thôi bác
ui !
- Thế a ! ?
Sài Gòn 08-9-2011