Biển
Đông tang thương từ những rặng san hô
Nơi xác cha ông trồi lên
thành quần đảo
Nơi bọn xâm lăng đang gióng trống
giương cờ
Tưởng đất nước Tiên Rồng thời bình
trôi hết máu
Anh
đã từng nếm mùi chiến tranh, từng
nếm mùi đói cơm thiếu áo
Thoát chết ở Trường Sơn, sống lại ở đồng
bằng
Thuộc lòng sử Việt Nam như một người tử đạo
Thương cọc nhọn Ngô Quyền, mê chiến
thắng Bạch Đằng Giang
Làm
sao có thể thờ ơ trước bầy cá mập ăn
đêm
Dám lồng lộn khắp Biển Đông dọa nạt
Chúng săn anh và chúng đuổi
em
Bằng lý luận của Thiên Triều xưa…
"quá đát"
Em
ơi em tự do có thật
Mộ gió cha ông cũng có thật
kia kìa
Sờ lên ngực anh đi, khi trái tim
còn đập
Thì đâu dễ gì giặc phương Bắc
được hả hê ?
Em
ơi em khi sinh tử cận kề
Mới hiểu hết thế nào là nhân
quả
Mới thấy "cháy nhà ra mặt chuột"
ngô nghê
Thấy "tàu lạ" thành tàu quen…
dối trá
Biển
Đông không có chỗ cho Trần
Ích Tắc, Lê Chiêu Thống rạp
mình hèn hạ
Không có chỗ cho tàu Hải
Giám, tàu Ngư Chính "giả nai"
quen thói mơ hồ
Càng không có dầu hỏa cho
cường hào, không có ngư trường
cho ác bá
Chỉ có cọc nhọn Bạch Đằng và
cánh tay "Sát Thát"
khát
tự do !
Bùi Chí Vinh
Nguồn:
http://www.danluan.org
Đường Lưỡi Bò
"Láu cá" cuả
giặc Hán vẽ