Vài hàng về tác
giả Ông tên thật là Lê Xuân Nhị, sinh năm
1951 tại Ban Mê Thuột, một thành phố nằm trên lưng
dẫy Trường Sơn ở Cao Nguyên Trung Phần Việt Nam. Sau
khi thi đậu tú tài bán phần năm 1968, yêu thích cuộc
đời giang hồ của lính nên đã tình nguyện gia nhập
trường Bộ Binh Thủ Đức. Tốt nghiệp trường Bộ Binh
Thủ Đức, vì Không Quân bành trướng mạnh và nhu cầu
đòi hỏi, ông được đưa tuyển sang Không Quân và sau
một thời gian 2 năm dài học Anh Ngữ và học bay, trở
thành phi công lái máy bay thám sát L-19, tốt nghiệp
khóa 39 Hoa Tiêu Quan Sát tại trường phi hành Nha
Trang.
Sau khi ra trường, ông phục vụ tại Phi Đoàn 114,
Không Đoàn 62 Chiến Thuật, Sư Đoàn 2 KQ Nha Trang.
Khu vực làm việc của Phi đoàn 114 bao gồm từ Quãng
Đức phía Nam cho đến Qui Nhơn phía bắc và quan trọng
nhất, sâu vào phía Tây Bắc của vùng 2 chiến thuật là
khu vực tam biên Pleiku. Đây là nơi mà nhiều trận
đánh nổi tiếng đã xảy ra vào mùa Xuân-Hè năm 1972
(báo chí còn gọi là Mùa Hè Đỏ Lửa) và năm 1972 khi
Bắc Quân đem 3 sư đoàn xâm nhập và mưu toan cắt Việt
Nam làm 2 khúc. Là một phi công lái máy bay trinh
sát và hướng dẫn khu trục, Lê Xuân Nhị làm việc với
tất cả những đơn vị bộ binh ở đó như sư đoàn 23 bộ
binh, sư đoàn 22 bộ binh, Sỡ liên lạc Nha Kỹ Thuật,
và các đơn vị biệt động quân ở vùng II. 4 năm lăn
lộn trong bầu trời đầy dẫy lửa đạn này, ông học hỏi
được nhiều điều.
Ông tâm sự “Điều tôi học được nhiều nhất trong
khoảng thời gian nhọc nhằn này là tình bằng hữu anh
em. Trong khói lửa và cơ cực và nghèo đói, anh em
chúng tôi dựa vào nhau để sống và để chiến đấu.
Chúng tôi an ủi lẫn nhau, bênh vực lẫn nhau, làm cho
nhau cười để ráng sống và ráng coi thường những cam
go cùng bất hạnh của cuộc chiến.” Cũng nhờ những phi
vụ yểm trợ này ông có một khái niệm tổng quát về
cuộc chiến, học hỏi được nhiều kinh nghiệm về các
trận đánh và dùng những kinh nghiệm này sau này để
viết những câu truyện ngắn thật là cảm động về cuộc
chiến đấu cô đơn và anh dũng và bi hùng của người
lính QLVNCH.
Ông sang Mỹ năm 1975, hiện cư ngụ tại hai thành phố
New Orleans (tiểu bang Louisiana) và San Jose
(California), Hoa Kỳ. Trường sơn Lê Xuân Nhị say mê
văn chương hồi còn học trung học và kể từ năm 1967,
ở lớp Đệ Tam đã gởi vài truyện ngắn đầu tay cho các
tờ báo. Nhưng vì những tác phẩm này không hề được
đăng báo, ông chán nản bỏ bút. Theo lời ông kể, ngày
ông bỏ bút lúc còn trẻ là ngày buồn nhất đời ông.
Ông tâm sự: "Hồi đó, tôi thấy cái cõi văn chương sao
nó thật là gần gũi mà thật là xa vời. Nó nằm ngay
trước mặt mình mỗi ngày, trong những trang báo,
trong những cuốn sách bán đầy ngoài tiệm, nhưng muốn
bước vào cõi đó thì khó như người bước vào cõi
tiên."
Khi sang Mỹ năm 1975, uất hận vì cuộc thua trận vô
lý và nhục nhã của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, mỗi
năm vào dịp kỷ niệm mất nước 30-4, ông thường viết
những bài viết ngắn bằng tiếng Anh để đăng lên mục
"Ý kiến bạn đọc" (Your opinion) của tờ nhật báo duy
nhất The Times Picayune của thành phố New Orleans,
vạch ra những sai lầm và bất công mà nhân dân và
Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà phải gánh chịu trong suốt
cuộc chiến. Thường thường, những bài viết chỉ trích
như vậy rất ít khi được đăng, nhưng hầu hết những
bài viết của Trường sơn Lê Xuân Nhị đều được tờ báo
Mỹ địa phương đăng tải sau khi sửa đổi vài chi tiết
phụ không quan trọng. Những bài viết này được một số
người Việt Nam địa phương để ý, cho nên, khi hội ái
hữu Không Quân tại Louisiana quyết định làm tờ đặc
san năm 1989, ông được anh em mời 3 cộng tác.
Thế là, sau 22 năm bỏ bút, ở lứa tuổi 40, Trường sơn
Lê Xuân Nhị cầm bút lên trở lại với đoản thiên đầu
tiên viết về anh em và phi đoàn mình, phi đoàn 114.
Bài viết làm cho chính tác giả và nhiều người rơi
lệ. Được anh em khuyến khích, ông viết thêm vài
truyện ngắn về lính, và cũng được khen ngợi. Nhiều
người đọc xong đã khóc ròng. Được khuyến khích, ông
viết thử bộ truyện dài "Xếp Al Capone" là một cuốn
truyện viết về bọn mafia ở Chicago mà sau đó trở
thành bộ trường thiên, viết trong 5 năm, gồm 5 cuốn
tổng cộng 2000 trang tất cả với một số chữ là một
triệu chữ. Đây là một trong những bộ sách bán chạy
nhất hải ngoại với nhiều lần tái bản. Sau cuốn Xếp
Al Capone, Trường sơn Lê Xuân Nhị viết tiếp Phát
Súng Ân Tình gồm 10 cuốn (2 triệu chữ) cũng được độc
giả khắp thế giới say mê theo dõi. Bộ sách được tái
bản cho đến ngày hôm nay (năm 2001) là 6 lần tất cả.
Ông hiện là một chuyên viên về điện toán (Computer
Specialist) cho chính phủ Liên Bang Hoa Kỳ tại thành
phố New Orleans.
Nguồn:https://www.vhvn.online/gallery/Truong%20Son%20Le%20Xuan%20Nhi%20I-TacPham.pdf